Ví dụ khi thức dậy hoặc không nằm nữa phải gập chăn màn gọn gàng, không được để chân bẩn mà lăn xả trên chăn ga sạch, không tự tiện vào phòng người khác lục lọi, nghịch phá. Những kỹ năng đó thực sự sau này có con cái tôi sẽ dạy như cách dịch thuật mà bố mẹ từng dạy.
Vợ chồng tôi ở chung nhà với vợ chồng anh trai chồng. Anh chị có 4 đứa con, tôi không phải người thím hay khó chịu với các cháu chồng, vẫn hay mua quà và cho các cháu tiền tiêu vặt. Khổ nỗi vợ chồng anh không dạy con những kỹ năng hay cách ứng xử cơ bản, nhà tôi xây từ lâu nên phòng chỉ có mỗi khóa bên trong, bên ngoài mà đi đâu là không có cái khóa. Các cháu thường xuyên tự tiện vào phòng chú thím, nhảy lên giường hoặc lục lọi đồ trang điểm của tôi, trong khi chân các cháu không bao giờ chịu đi dép, toàn đi chân đất ra khắp sân vườn rồi sang hàng xóm. Tôi cũng nhắc nhở các cháu hãy đi dép vào để không bị bẩn hay bị đau chân, các cháu không nghe.
Chăn màn tôi hay giặt nhưng hễ các cháu vào phòng là in hẳn những vết đất cát, bùn đất, ăn uống thì xả rác đầy phòng, thậm chí có những cháu bé vào vệ sinh ngay trên giường. Tôi khá bực mình, góp ý với anh chị chồng thì bị mọi người nói là để ý, không quý các cháu. Giờ tôi phải làm sao đây, rất cần những ý kiến của mọi người, chân thành cảm ơn.
Thùy
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét